lấy anh rồi đợi anh yêu em
Đọc sách truyên Lấy anh rồi đợi anh yêu em- Ngoại truyện 1 Full gacsach Zô xem đi bạn, nhiều sách hay lắm . Lấy anh rồi đợi anh yêu em- Ngoại truyện 1 Full online| Đọc sách truyện hay tại Gác Sách truyenfull
Lấy Anh Rồi Đợi Anh Yêu Em - Không Không Tử Vu. An Hảo. Truyện teen. Hoàn thành. 16-07-2021. Lấy Anh Rồi Đợi Anh Yêu Em - Không Không Tử Vu. 0 lượt thích / 325 lượt đọc. Đọc Truyện. Dùng thủ đoạn để lấy anh liệu có phải là cách làm đúng.
Truyện Lấy anh rồi đợi anh yêu em - Không Không Tử Vu. Truyện ngôn tình, hoàn, cổ đại, hiện đại, xuyên không post nhanh nhất, nhiều nhất. Truyện Tây, Việt đủ loại.
Cậu bé trong cơn kinh hoàng cứ túm chặt lấy em. Vất vả lắm em mới đưa được bé vào bờ. Cả tôi và bố đều cảm nhận được sự yêu thương từ họ. Nhìn ánh mắt của bố, tôi thấy được niềm hạnh phúc và hãnh diện trong đó. - Con nghĩ như vậy là sai rồi. Em
Site De Rencontre Serieux Gratuit Pour Femme. Editor CamDùng thủ đoạn để lấy anh liệu có phải là cách làm tình yêu về mình thì có gì sai?…. Nhưng sao càng lúc cô lại càng thấy mệt mỏi vậy, cô chỉ mong anh sẽ quay lại nhìn cô một lần để cuộc hôn nhân của họ không đổ vỡ, để con có thể hạnh phúc trọn vẹn hơn.… Hạnh phúc không thể gượng ép, vẫn nên buông tay thôi..Lấy anh, rồi chờ anh yêu em.
Hóa ra thật là Thiên ÝTrang Nghiêm nheo mắt mỉm cười nhìn người đàn ông trước mắt, anh siết chặt nắm tay, tỏ rõ anh đã dùng sức khắc chế thế nào.“Không thể tưởng được khi tôi đi rồi, người anh luyến tiếc nhất lại là tôi, anh còn không từ mệt nhọc đến tiễn tôi vậy.”Lời trêu chọc và chế nhạo cũng không làm Lạc Kì xao động, vẻ mặt anh vẫn khổ sở nặng tình.“Đừng thấy cảm giác tôi tốt bụng, tôi rất mong anh đi khỏi đây! Tôi đến, là là muốn xác nhận một chuyện.”Trên mặt Trang Nghiêm bày ra vẻ đã sớm đoán được, vẻ mất mát của anh ta làm cho Lạc Kì cũng có chút không thoải anh đoán ra sự thật, thế chẳng phải anh đã được tiện nghi còn khoe mã!Người ta đã muốn đau khổ bỏ đi,mà hành động này của anh thật sự là hành động ném đá xuống giếng.“Sao, không muốn hỏi nữa?”Trên mặt Lạc Kì vừa có vẻ mâu thuẫn vừa rất phấn khích, Trang Nghiêm lại không lòng dạ nào thưởng thức, sau khi bị đối thủ mình bại dưới tay đồng tình, cảm giác này rất không tốt.“Trang Nghiêm, tôi phải thừa nhận, anh là đối thủ rất mạnh, tồn tại của anh vẫn làm cho tôi bất an.”“Cám ơn lời khen của anh, tôi cũng rất tiếc vì không thể diễn một vai đối thủ chân chính cho anh.”Anh gợi khóe môi, cho dù anh là thiên hạ vô địch hay là anh hùng thì cũng chả có đất dùng võ, bởi vì Tề Phàm, căn bản chưa từng cho anh cơ hội lên sân khấu.====Lái xe tới đường sân bay, anh quay đầu đi vừa vặn thấy máy bay Trang Nghiêm càng bay càng xa lao thẳng vào trong là anh chưa hỏi, nhưng anh đã có được đáp án anh tại, anh chỉ muốn lập tức về nhà, kéo người phụ nữ tùy hứng làm bậy tới đùi hung hăng đánh vào mông vài thật sự là càng ngày càng vô pháp vô thiên , chuyện đứa nhỏ lớn như vậy, thế mà cô cũng dám gạt như lửa đốt về nhà, Tề Phàm hẳn là là vừa rời giường không lâu, lúc này đang thảnh thơi ăn bữa sáng tình yêu anh làm, cả con đường lửa giận tích góp từng tí một giờ nhìn thấy nụ cười làm nũng của người phụ nữ này nháy mắt liền biến mất vô tung vô thật sự là năng lực cao siêu, vần vò lòng anh mềm nhũng, coi mọi việc như chả liên quan tới mình!“Sáng sớm anh đi đâu? Trời lạnh quá!”Chu đôi môi hồng nhuận, vừa giúp anh vừa than thở oán hôm qua có anh ở đây, cô an tâm nên ngủ sâu. Nhưng vừa tỉnh, đã thấy nơi anh ngủ đã sớm không có độ ấm, hại cô nghĩ tối hôm qua cảm giác chân thật anh gắt gao ôm mình là do nằm mơ!“Trang tổng sáng nay bay, anh đi tiễn.”Ánh mắt vẫn chú ý tới cô, quả nhiên khi anh nhắc tới Trang Nghiêm vẻ mặt cô có chút biến hóa.“Em cũng không biết, hai người tình cảm sâu như vậy, còn muốn tự mình đi biểu diễn một màn chia tay lưu luyến. Này, hai người không phải có quan hệ đó đó chứ. . . . . .”Tim đập thình thịch , anh biết chưa? Trang Nghiêm nói tất cả cho anh?Lời này của anh là đang thử mình sao?Tự nói mình đừng hoảng hốt, dù sao anh mới là người xấu, người sai ở đây cũng vốn là anh không phải cô!“Tề Phàm, sao trong đầu em luôn muốn làm chuyện quái gở thế, ai dạy em!”Cô lại tự chuyển hướng đề tài, anh thật nên giáo huấn cô một chút, để anh là một nhà đứng đầu uy tín!“Anh dạy em, không phải anh nói, nếu em là đàn ông, anh cũng sẽ vậy, chẳng lẽ không đúng, hả?”Biểu tình cố ý làm chuyện rối bù lên, đầu lưỡi linh hoạt đem hạt cơm ở khóe môi cong lên cãi lại, vừa lòng ngắm ánh mắt trầm xuống của anh, hầu kết cũng không tự giác lên xuống.“Xem ra em thật sự là không đánh không được!”Lạc Kì cảm thấy có một cỗ khí nóng, xông thẳng dưới hạ cố ý, cô tuyệt đối là cố ý !Biết anh hiện tại không thể đụng vào cô, còn làm động tác như vậy câu dẫn anh!“A, anh làm chi!”Lập tức cô bị ôm lấy, cô bị hành động thình lình của anh làm hoảng sợ, tiếng thét chói tai làm đau lỗ tai anh.“Để làm chi? Cho em biết sự lợi hại của anh chứ làm chi!”Thấy anh đi về hướng phòng ngủ, cô lại kinh hãi, cô cái này chơi với lửa làm hỏa hoạn rồi!“Lạc Kì, không được a. . . . . .”Nhẹ kéo góc áo anh, quyệt miệng nháy mắt đã dùng giọng thương lượng với cũng muốn anh, chính là, không được thôi!Anh dường như lập tức mềm lòng , nhưng tưởng tượng đến hành vi ác liệt của cô, anh lại khẽ cắn môi quyết đến phòng ngủ, hạ cô xuống đặt trên đùi mình, giơ tay lên, dùng sức đánh lên mông Phàm không rõ ý anh, trong lúc nhất thời không rõ ràng đã xảy ra chuyện gì, anh đã đánh cô!“Đứa nhỏ là của anh có phải không? Thế mà em dám liên hợp với Trang Nghiêm gạt anh! Rõ ràng trong lòng yêu anh, lại không chịu gật đầu đó là anh! Em là người phụ nữ xấu xa, thật sự là không đánh không được!Vừa nói xong, Lạc Kì lại đánh thêm phát Phàm lập tức ủy khuất chảy nước mắt, Lạc Kì khốn nạn, giờ lại dám trả đũa!Dùng sức cắn lên đùi anh, anh quát to một tiếng đặt cô lên giường, đứng lên, vẫn thấy đau.“Sao em cứ thích cắn người vậy!”“Em chỉ cắn anh, cắn cái đồ xấu xa không tim không phổi! ““Là anh tự không tin đứa nhỏ là của anh trước, là anh không để cho em cơ hội nói chuyện, là anh phản bội em và Thiên Ân trước, là anh bên ngoài… Chúng ta mới ly hôn, nhưng anh lại không biết xấu hổ chiếm tiện nghi của em, là anh không cẩn thận em mới mang thai!”“Là anh! Là anh! Là anh!”“Rõ ràng toàn là anh sai, anh dựa vào cái gì mà đánh người!”Ngồi dậy trên giường, anh đánh cô, mông cô không đau, nhưng đau lòng.“Chuyện thế ai chả nghĩ đứa nhỏ không phải của anh! Ngay từ đầu em vẫn không chịu để anh giải thoát ở bên trong, sau đó chúng ta lại có dùng bảo hiểm”“Ngay sau đấy em đã nói có đứa nhỏ, lúc ấy anh bị tức đến mờ mắt, làm sao dự đoán được là chuyện ngoài ý muốn!”Lạc Kì bị cô khóc mà rối loạn tâm thần, cô nói rất đúng, đều là lỗi của vì sao sau đó cô vẫn không nói, chẳng lẽ cô cứ tính giấu diếm cả đời sao?“Người khác có thể không thể tin được, nhưng anh không thể! Anh là Lạc Kì mà em yêu như vậy, sao anh có thể không tin!”Nước mắt cô càng lúc càng nhiều, từng giọt rơi xuống như rơi vào tim anh, làm cho anh khổ sở.“Được rồi, được rồi, đừng khóc, em khóc lòng anh sẽ bị bóp nghẹt mất. Là anh sai, tất cả là do anh sai, anh cam đoan về sau sẽ không tái phạm, tha thứ cho anh!”Anh ngồi bên giường đem cô ôm vào trong ngực, nhẹ nhàng vỗ phía sau lưng của cô, hy vọng có thể làm cho cô dễ chịu chút ít.“Cái đồ khốn nạn này, anh dám đánh em!” Nắm tay lại cô đánh vào ngực anh, anh kệ cô đánh chửi, vẫn tiếp tục trấn an mệt mỏi, liền ôm lấy thắt lưng anh, vẫn ủy khuất nhỏ giọng nức nở .“Là thời điểm nào thế? Hẳn là có thể tính ra ngày nhỉ.”Kéo tay cô,vỗ về ngón tay mảnh khảnh của cô, quay mặt cô ra chớp mắt, mặt lập tức đỏ.“Chắc là ngày dùng bảo hiểm,tính ngày thì là ngày đó”“Hóa ra anh bắn tên lại chuẩn vậy, thật là thiên ý. Tề Phàm, anh rất vui.”“Em cũng vậy!”Từ khi biết được sự tồn tại của đứa nhỏ, chỉ cần tưởng tượng đến cô có cục cưng, mỗi ngày anh đều cảm thấy rất hạnh phúc, dù thời điểm anh hiểu lầm anh cũng thế.“Tìm một ngày, chúng ta đi làm thủ tục, sau đó cùng bốn người lớn tuổi thương lượng định ngày nhanh một tí, bằng không chờ bụng em nhìn rõ, sao mà mặc nổi áo cưới?”“Áo cưới?”Cô không có nghe sai, anh nói áo cưới ư?“Phàm Phàm, anh nhớ rõ, anh còn thiếu em một hôn lễ.”Có chút đau lòng nhìn cô, người phụ nữ này, yêu anh lâu như vậy, vì anh mà làm nhiều như vậy, anh lại ngay cả một cái hôn lễ cũng chưa thể cho lời anh nói làm cảm động, anh nói sẽ cho cô một hôn lễ, cô rốt cục cũng đã đợi được anh nguyện ý!Nhưng tưởng tượng đến hành vi ác độc cảu anh, cảm giác cái mông còn ẩn ẩn đau đớn, trong đầu có chủ ý không nên bị giáo huấn, bằng không anh vĩnh viễn không biết, đắc tội ai chứ, không được đắc tội phụ sắc nhìn anh, đôi môi mỏng khẽ mở.“Em không cần!”Yêu phải một người phụ nữ như vậyLạc Kì không tin mình nghe thấy , cô không nói “Em đồng ý” , mà là”Em không cần” !Vì cái gì, vì sao mà không cần!“Phàm Phàm, em vừa nói cái gì đấy? Em nói lại lần nữa xem!”Mặt anh gần sát mặt cô, trong ánh mắt có cả thất vọng và đau đớn anh khó có thể tin, trông anh như thể bị một khối nam châm hút hồn vào, cô thiếu chút nữa đã nói to lời trong lòng “Em đồng ý”.“Em nói em không cần, em có thể cùng anh khôi phục tình trạng kết hôn, nhưng em không cần hôn lễ của anh!”Dùng sức đẩy anh ra, muốn giãy ra khỏi trong lòng anh, bất đắc dĩ hai người lực lượng thật sự kém quá xa, một cánh tay của anh cô đã không thể nhúc nhích.“Vì sao?”Cô dùng sức muốn thoát khỏi anh, anh không muốn buông ra lại sợ làm cô bị thương, đành phải lấy tay khóa tay chân đang múa loạn lên của cô.“Là anh nói mà, em là một người xấu xa, lại sợ nhất nhục nhã. Giờ em lại nổi danh như vậy, sao có thể truyền ra tin tức kết hôn!”“Tề Phàm, còn một việc quan trọng hơn so với việc đã kết hôn hơn ở đây, lí do này của em làm anh nhận thế nào nổi”Tay đặt trên bụng cô, cô muốn tìm cái cớ thì phải tìm hay chút, giờ đứa nhỏ ở đây rồi, chẳng lẽ cô xuẩn đến mức muốn học người ta tay bịt trộm chuông?“À anh không nói thiếu chút nữa em quên, giờ ngay cả phục hôn với anh em cũng không cần!”Tề Phàm lập tức đôi mắt tròn tròn , bộ dáng xinh đẹp diễm lệ, lời nói ra lại làm cho Lạc Kì phát điên.“Lần này lại là vì cái gì!”“Em vừa mới biết anh có tính bạo lực, làm sao em dám mạo hiểm sinh mệnh lấy anh!”Lạc Kì dường như có thể đoán được đầu đề báo ngày mai là tin tức giải trí trong nước, một tổng giám đốc trẻ chết sớm, nguyên nhân sau khi pháp y xem xét là người này bị một cô gái trẻ xinh đẹp chọc tức cho đến chết.“Tôi Lạc Kì thề, đời này sẽ không đánh mông Tề Phàm nữa, nếu như trái lời, sẽ làm cuộc đời này không ai yêu!”Nghiến răng nghiến lợi nói xong lời thề, nhìn môi cô mà ánh mắt phun ra lửa như muốn thiêu rằng anh rất tức giận, tuy rằng giọng nói anh không dịu dàng, nhưng lời nói của anh vẫn làm cho cô vui vẻ một lúc lâu.“Hôm nay anh sẽ chuyển đến đây ở với em, chăm sóc cho em. Đợi một lát anh sẽ gọi người đem đồ tới đây, Thiên Ân nghỉ, chúng ta sẽ đem nó đến đây cùng.”Anh có thể yêu cô, nhưng không thể theo đuổi tính tình hồ nháo của cô, nhất định phải đặt cô bên người mới an anh tìm cơ hội nói với bốn vị lão nhân, anh sẽ xin cưới hỏi đàng hoàng đem cô quay về Lạc gia!“Anh chuyển đến đây là có ý gì? Tính rời nơi thường trú?”“Nhưng mà, lúc này anh tính sai rồi, nhà này em đã bán, chả mấy chốc mà em cũng biến ra ngoài”Tề Phàm không thấy quen, cô sắp chào tạm biệt với nơi này.“Em nói đúng, anh tính lâu dài với em, anh cũng không tin, anh không thể rước cô nàng liều lĩnh yêu anh về”“Về phần phòng ở, em không cần lo lắng, cũng không cần đi, bởi vì người mua nhà em, là anh.”Ngón tay vuốt ve bụng cô, anh nghĩ muốn cảm thụ sinh mệnh nhỏ có liên hệ mật thiết với anh và Tề Phàm.“Anh mua ? Anh lắm tiền vậy? Không phải tham ô đấy chứ? Sao anh có thể như vậy! Ba mà biết sẽ tức thế nào!”Căn nhà này Tần Đan hơn một ngàn vạn! Bố vẫn là chủ Thịnh Thế, anh ở Thịnh Thế chẳng qua là lấy lương quản lý cao cấp, hơn nữa bình thường anh tiêu tiền như nước, sao có nhiều như này nhất định là anh không có cách nào mà ăn rút của Thịnh Thế!Nghĩ đến đây, lại một trận mưa đấm tay hướng trên người anh, sao anh có thể làm chuyện ngốc vậy.“Đừng đánh, sao em cứ luôn gấp gáp vậy, không nghe người ta giải thích !”Đè hai tay hai chân của cô, anh đánh mông cô sáu cái, giờ cô lại hạ trọng quyền trên người anh phải đến vô số, nói đến bạo lực, là cô mới phải!“Giải thích? Được, em thật muốn nghe xem, anh giải thích thế nào!”“Tiền là anh kiếm, công ty anh ở Mĩ, chỉ là sau khi anh về nước, công việc giao cho đối tác ở bên kia xử lý, chuyện cụ thể cần bàn bạc, bọn anh đều họp qua mạng”“Công ty của anh hoạt động tốt, doanh thu cũng nhiều, chút tiền ấy sao làm khó anh. Thế nào, chồng em giỏi chứ?”Kiên nhẫn giải thích cho cô nghe, thấy cô không kích động như vừa rồi, anh mới thả lỏng tay chân cô.“Không biết xấu hổ, ai là vợ anh!”Hạnh phúc ngọt ngào mỉm cười cứ như thế dào dạt trên mặt cô, dù cô nghiêng mặt cúi đầu cũng che dấu không được.“Sao không biết xấu hổ? Anh là bố của là Lạc Thiên Ân, Lạc Thiên Ý, tất nhiên là chồng của Tề Phàm .”“ÔI! Nhưng lời anh vừa nói , là thật sự?”“Phàm Phàm, em không tin anh?”“em tin.”Dùng sức gật đầu, cô thật sự tin tưởng.“Phàm Phàm, trước đây, cái gì anh cũng không để ý. Có tiền cũng được , người cũng được, cái gì đến thì đến, cái gì đi thì đi. Nhưng bây giờ, anh muốn để ý cái gì đó càng ngày càng nhiều, buông không được, chỉ muốn bắt đầu giữ lấy.”“Phàm Phàm, tất cả thay đổi của anh, đều nhờ em. Nhờ có em, anh mới có ý nghĩ quý trọng, muốn bảo hộ cái gì đó.”“Lạc Kì, em yêu anh.”“Anh cũng vậy, nhưng mà sau đây, cũng nên nói sau này chúng ta thế nào”Câu trả lời của Tề Phàm, là hung hăng hôn Lạc Kì đè đầu cô lại, đảo khách thành chủ, người phụ nữ này, chưa bao giờ ngoan ngoãn nghe lời!
Thế khó xửTương Hân vừa thấy Lạc Kì tới, chạy bổ nhào vào long anh, khóc không ngừng.“Nói cho tôi biết, đã xảy ra chuyện gì?”Vì Tề Phàm mà tâm anh sắp loạn rồi, giờ Tương Hân lại khóc, anh loạn càng thêm loạn, ngữ khí cũng không tốt lắm.“Đinh Cừ tới tìm em, nói anh ấy muốn em, anh ấy nói anh ấy chỉ yêu em, nhất định sẽ ly hôn, anh ấy muốn em làm tình nhân anh ấy trước.”Thấy anh không kiên nhẫn, Tương Hân lại ủy khuất.“Vậy em nói thế nào?”Anh chỉ biết, cô vội vã tìm anh vậy nhất định có liên quan tới Đinh Cừ.“Em nói, giờ em với anh đang cùng nhau.”Vừa nói vừa thật cẩn thận nhìn anh, giọng cô rất nhỏ, anh lại nghe rõ ràng, yên lặng một lúc lâu anh mới tìm được giọng của chính mình.“Hân……”“Lạc Kì, kỳ thật, từ lúc Đinh Cừ nói muốn lấy Tô Tình, tình cảm của em với anh ấy đã chết. Một năm nay, may có anh, anh luôn luôn bên em chăm sóc em. Anh đối với em rất tốt, em đều cảm nhận được, cũng khắc sâu trong tâm khảm.”“Em cảm thấy mình xấu tính, biết rõ anh đã có Tề Phàm, nhưng vẫn quản không được tình cảm của mình, lại động tình với anh.”“Nhưng, Lạc Kì, em nói như thế là để cự tuyệt anh ta, em biết anh đang cùng với Tề Phàm, em sẽ không làm khó dễ anh, thiếu anh nhiều như vậy, cả đời này em trả còn không hết, em chỉ hy vọng, có thể ở bên cạnh anh nhìn anh đã cảm thấy mỹ mãn rồi!”Tay ôm lấy thắt lưng anh, mềm mại tựa vào ngực anh.======Kỳ thật, Đinh Cừ lúc trước đã đi tìm cô rất nhiều lần. Ngay từ đầu, cô cũng muốn quay lại với anh một lần nữa, mười mấy năm cảm tình,sao có thể nói chia tay là chia tay đã hơn một năm, Lạc Kì đối với cô rất tốt, từ từ tâm cô chứa hình dáng anh. Khi ở cùng Đinh Cừ, luôn là từ một phía cô cố gắng, còn Lạc Kì lại làm cho cô cảm nhận được chiều chuộng, hạnh thường nghĩ, nếu lúc trước lựa chọn Lạc Kì, có phải giờ đã khác rồi hiện giờ bên người anh còn có một người nữa, cô không nên có suy nghĩ không an phận với người cô chỉ có thể dựa vào lúc này chính là người đàn ông trước đã muốn bỏ qua một lần, nhưng giờ, dù có thế nào đi nữa cũng không thể mất anh người anh yêu không phải Tề Phàm mà là cô, như vậy, bọn họ hẳn nên ở cùng một chỗ!Nhưng, không nên nóng vội, cô muốn Lạc Kì theo đuổi cô, như vậy, mới có thể có được toàn bộ sự yêu chiều của Kì cứng ngắc vỗ vỗ lưng cô, anh không biết mình làm sao vậy, nghe xong lời của cô, anh nên biểu hiện mừng rỡ như điên mới đúng, nhưng đáy lòng anh lại có một chỗ như lửa đốt, đau, chưa bao giờ giống như bây giờ, như bị hai người kéo, ai cũng không chịu buông tay, tim anh như bị rớt ra, vỡ rồi.======Liên tục vài ngày không thấy bóng dáng Lạc Kì, Tề Phàm không đi tìm anh, cũng không vội, cô trở về Lạc gia với Thiên Thiên Ân hai tuổi, thông minh đáng yêu, đã có chút nghịch ngợm, đi chưa được mấy bước mà bắt đầu chạy. Tề Phàm vẫn khẩn trương quay chung quanh bên cạnh nó, sợ nó ngã sấp xuống.“Phàm Phàm Phàm Phàm!” Nó học bà nội và ông nội kêu cô là Phàm Phàm, lâu lâu không thấy cô, nó gắt gao ôm đầu gối của cô, ngửa đầu nhìn cô toét miệng Phàm ngồi xổm xuống, ôm lấy nó, hôn lên khuôn mặt nhỏ xinh.“Thiên Ân ngoan, lại gọi mẹ một tiếng nào, gọi lại nào.”“Phàm Phàm Phàm Phàm!”Giọng càng kêu càng lớn, còn học bộ dáng Tề Phàm hôn lên mặt cô.“Thiên Ân giờ đã biết nhớ con, thường thường hỏi mẹ, Phàm Phàm sao chưa đến, con nhớ Phàm Phàm .”Bà Lạc bưng hoa quả tiến vào, cổ động không khí thêm vui vẻ, nói cho cô Thiên Ân tình hình gần đây.“Thật không? Thiên Ân, nhớ mẹ nhiều vậy cơ à?”Một tay ôm lấy con, một tay nắm lấy bàn tay nhỏ bé của nó, mũi chạm mũi.“Phàm Phàm, thật đáng ghét!”Thiên Ân nói lại Tề Phàm, Tề Phàm và bà Lạc sửng sốt, Tề Phàm cười nhạt, lời này, sợ là học theo Lạc Kì.“Thiên Ân ngoan, nói đáng ghét sẽ làm cho người ta không vui, về sau không được học ba, ngoan!”“Nhưng ba ba uống rượu, đã nói Phàm Phàm quấy rối trong lòng ba ba, thực đáng ghét, ba ba là muốn làm cho Phàm Phàm không vui sao?”Tiểu Thiên Ân nghi hoặc nhìn Tề Phàm, chờ cô trả Tề Phàm đột nhiên cứng lại, hai tay ôm chặt nó, nó nhu thuận ghé đầu vào vai cô.“Ba ba say, cho nên nói lung tung, lời người say rượu không thật đâu.”“Phàm Phàm, Lạc Kì nó……” Bà Lạc bỏ hoa quả xuống, tay xoa mặt Tề Phàm.“Mẹ, con không sao.”“Ngoan lắm Thiên Ân, chúng ta đến lúc đó sẽ đi vẽ cùng nhau, vẽ thật đẹp này, Phàm Phàm có một kẹo ngọt nhất thế giới cho Thiên Ân nữa.”“Phàm Phàm không gạt con chứ?”“Phàm Phàm sao có thể lừa Thiên Ân được.”Tề Phàm cười vỗ vỗ Thiên Ân, trong lòng đau đớn.======Nghỉ ngơi một chút thời gian, cô bắt đầu vội vàng vai diễn mới, mỗi lúc đến một nơi gặp nhiều người đều lặp lại lời nói dựa vào trực giác, cùng lắm là cười mặt mày rạng giờ quen kinh nghiệm nhiều, hợp đồng cũng nhiều cô không có thực thói quen vậy, việc nhiều không có thời gian cho mình, việc nhiều không thể thường xuyên gặp Thiên Ân và Lạc chụp Lạc Kì và Tương Hân thường xuyên xuất hiện trên báo giải trí, tuy mặt Tương Hân cũng không rõ ràng, nhưng cô biết, nhất định là cô là cô có chuyện không nghĩ ra, nếu bọn họ đều đã ở cùng một chỗ, vì sao Lạc Kì vẫn chưa đề cập tới ly hôn, vì sao còn qua đêm chỗ cô, thậm chí còn thường xuyên hơn trước kia!Có đôi khi cô cảm thấy, bọn họ càng ngày càng giống vợ chồng, nhưng cô mới là kẻ thứ ba, bởi vì anh đặt Tương Hân ở chỗ sáng, còn cô, chỉ là lúc tan tầm mà thôi ……Mỗi ngày sự tình rối rắm làm cho cô thấy thật là gần đây không khí làm việc rất tốt, thiên sứ là thiên tài, cãi nhau siêu lợi hại, hơn nữa còn nói ác độc hơn cả cô!Ngày nào cũng đấu võ mồm với Hàn Phi, nhìn Hàn Phi ngày nào cũng bị thiên sứ tức giận đến mức giơ chân, cô thấy rất vui vẻ .Tuy rằng Hàn Phi luôn thản nhiên, nhưng biết bên trong luôn đầy ắp tình mắt anh thủy chung dịu dàng đuổi theo thiên sứ, chỉ cần anh ấy chau mày, anh đã biết anh ấy khó chịu thế nào. Bệnh bao tử là bệnh rất khó khăn, phải cẩn thận hầu hạ, từng chi tiết anh đều chú ý Phàm thực hâm mộ thiên sứ, có một người như thế quý trọng Phi cùng thiên sứ cuốn hút tâm tình của cô, ba người không giống đang làm việc, mà như là đang giải thiên sứ chơi lâu, Tề Phàm học được rất nhiều có khỏe mạnh hay ốm yếu, vẫn có thể sống lạc quan nhanh nhẹn dũng mãnh! Ngẫm lại cuộc sống của mình, cô rất xấu sống của cô, giường như chỉ có Lạc Kì, không có chính mình, không có lý sứ không đợi gặp được Lạc Kì, bảo anh ấy là mất bộ phận sinh dục, Tề Phàm cảm thấy sinh động chuẩn xác còn có thể giải hận, cũng nói theo Phi nói hai người bọn họ là thiếu niên bất lương, thiên sứ nói bọn họ đây gọi là lưu manh tốt tính, nói người không lưu manh, nghe người không lưu manh, nhiều quá lại liên tưởng tới nhân tài lưu manh!Hàn Phi lâu mới phản ứng lại lời thiên sứ đang mắng chính mình, nhưng lúc này thiên sứ đang bắt đầu tán gẫu đề tài khác với Tề Phàm, anh lại không thể tức giận, một cỗ hỏa buồn ở trong lòng, mặt Hàn Phi nghẹn đỏ bừng!Thiên sứ nấu cơm cũng rất lợi hại, Tề Phàm quả thực muốn lấy anh làm thần tượng, lúc Lạc Kì không đến, cô phải sang nhà Hàn Phi ăn ăn chực cũng ngại, tìm được nơi nào tốt, cô lại mời lại bọn qua muốn tìm tới nơi thích hợp với thiên sứ, thật sự không dễ tổ kịch có người bị bệnh bao tử, nói đông thành có quán ăn cháo rất ngon, cô liền vui vẻ đi tìm Hàn Phi dâng vật đạp xe, tìm được nơi đó, mặt thiên sứ đã đói ai oán, trên mặt Hàn Phi viết rõ ràng Đem con nhãi này tha ra ngoài chém!Tề Phàm lấy lòng cười cười.“Ha ha, muốn ăn thứ tốt, đương nhiên phải trả một ít đại giới. Ha ha ha ha”Hàn Phi xuống xe giúp thiên sứ mở cửa, cũng không liếc nhìn cô một cái, cô vụng trộm le nghĩ tới, khéo như vậy, lại đụng tới người quen ở chỗ này — Lạc Kì cùng Tương một nơi không ai thấy ngồi xuống, Tề Phàm cười hoàn toàn không e ngại, thiên sứ lại nhìn một bàn hai người kia vẻ mặt khinh Kì lúc ba người vào đã thấy, vốn định tới tiếp đón, nhưng Tề Phàm cũng không nhìn anh, anh nhất thời không biết nên tiến đến hay là giống cô, làm bộ không người không coi ai ra gì tán gẫu vui vẻ, thiên sứ cùng Hàn Phi ba câu lại một câu ầm ỹ, 5 câu xong thì đại ầm ỹ, Tề Phàm bị hai người bọn họ làm cười đến mức đau cả bụng.“Phàm, kia chính là con tiểu tam của Lạc Kì?”“Đúng vậy, anh cảm thấy thế nào.”Tề Phàm nói không thèm để ý, nhưng Shadow biết, cô đang khổ sở.“Không được tốt lắm! Làm cho người ta vừa nhìn đã muốn đóng kịch hoàng mai mà thôi!” một loại hí khúc của tỉnh An Huy nhập từ Hoàng Mai, tỉnh Hồ Bắc, Trung Quốc“Ôi chao?”Tề Phàm khó hiểu, nhìn mà muốn xướng kịch hoàng mai, là loại người gì?“Đúng a! Chính là Trên trời rớt xuống Lâm muội muội, như thể con chuột thành tinh ý!”Tề Phàm cùng Hàn Phi không nín được, cười đến nước mắt đều chảy xuống, đến đây thiên sứ cũng lấy khăn lau khóe tai Lạc Kì rõ ràng truyền đến tiếng cười của cô, cùng anh một chỗ, Tề Phàm chưa bao giờ giống như bây giờ cười thoải mái rất ngạc nhiên khi Hàn Phi và một người khác anh không biết, nói gì đó có thể làm cho cô vui vẻ như vậy.“Lạc Kì?”“Hả?”Tương Hân mím môi, từ khi Tề Phàm tiến vào, Lạc Kì thất thần, cô kêu anh vài tiếng, anh mới hoàn hồn.“Không có việc gì, chỉ là không hợp khẩu vị, chúng ta về đi.”“Không thoải mái sao? Cháo hương vị ngon mà, ăn nhiều một chút.”Anh luyến tiếc, bởi vì đưa lưng về phía cô ngồi, anh còn chưa thấy dáng vẻ cô cười thoải Phàm cháo bọn họ gọi rất nhanh đưa lên, thiên sứ nhìn thấy cháo hải sản, vẻ mặt thỏa mãn lại say Phàm cũng rất không thoải mái nhíu mày, thân thể của anh gần đây xuất vài biểu hiện không tốt, xem ra phải có chút thời gian hẹn bác sĩ .May là sau khi quảng bá kết thúc có thể nghỉ ngơi một khoảng thời gian, cô thừa dịp khoảng thời gian này lo lắng một chút, có một số việc, nên sớm quyết sứ chú ý tới động tác nhỏ của cô, gọi phục vụ tới, gọi bát cháo khác, đóng gói bát hải sản này khi nào về mới Phàm sủng nịch xoa mặt thiên sứ, đứa nhỏ này thật sự là rất am hiểu ý người!Lúc này kiềm chế không được Lạc Kì vừa mới quay đầu, thấy một màn như vậy, vẻ mặt khó có thể tin. Gian nan quay sang, Tương Hân chỉ cúi đầu, hưng trí tay quơ quơ mặt cháo.“Không muốn ăn không cần miễn cưỡng, chúng ta đi nhà khác.”“Được.” Tương Hân nhẹ nhàng đáp biểu tình như thường, nội tâm lại cuồn cuộn mãnh liệt, ngón tay vò khăn cho hả giận.======Từ lúc cô thổ lộ với Lạc Kì tới nay, anh lại có chút bất hòa với cô, tuy vẫn tốt với cô, nhưng cô cảm giác được anh không yên có chút hoảng, chẳng lẽ anh không hề yêu cô? Không, không có khả năng! Anh vẫn yêu cô, mà cô cũng không thể mất anh!Quay đầu lại, oán hận nhìn Tề Phàm, tất cả là tại cô ta! Lạc Kì rõ ràng không thương cô ta, lại vì trách nhiệm không thể không cùng cô ta ở một chỗ!Cô không thể chờ đợi như vậy, Lạc Kì nhẹ dạ không thể tổn thương cô ta, vậy thì cô sẽ giúp anh quyết một chén cháo trứng bắc thảo thịt nạc của thiên sứ Tề Phàm bỗng nhiên cảm thấy đằng sau gió lạnh, thìa run lên, cháo hất ra bàn, chọc thiên sứ quyệt miệng oán giận.
Cùng đọc truyện Lấy Anh Rồi Đợi Anh Yêu Em của tác giả Không Không Tử Vu tại Trùm Truyện. Mong bạn có một trải nghiệm tốt tại CamDùng thủ đoạn để lấy anh liệu có phải là cách làm tình yêu về mình thì có gì sai?…. Nhưng sao càng lúc cô lại càng thấy mệt mỏi vậy, cô chỉ mong anh sẽ quay lại nhìn cô một lần để cuộc hôn nhân của họ không đổ vỡ, để con có thể hạnh phúc trọn vẹn hơn.… Hạnh phúc không thể gượng ép, vẫn nên buông tay thôi..Lấy anh, rồi chờ anh yêu em.
lấy anh rồi đợi anh yêu em